PHONG THUỶ CHÂN NGUỴ – PHẦN 4 – Đất dành cho kẻ có đức

PHONG THUỶ CHÂN NGUỴ – PHẦN 4 – Đất dành cho kẻ có đức

02 tháng 06 năm 2025

Thông thường con người ai cũng mong cầu điều tốt đẹp, và Phong thuỷ được coi như một cứu cánh để người đời cầu sự giàu có (phú), địa vị (quý), đông đảo con cháu (đinh) và được sống lâu (thọ). Thế nhưng môn Phong thuỷ về bản chất là bộ môn dạy các QUY LUẬT hay NGUYÊN TẮC PHỔ QUÁT – tức là nó dạy ta con đường và cách thức đạt được Phú Quý Đinh Thọ…
Còn về đất đai sông núi là thể hiện của tự nhiên, đại địa vận hành theo Vũ trụ (hay vận hành của các tinh tú trong thiên văn); sự vận hành này có thiện có ác, nhưng không phải cố ý thiện hay ác mà bản nguyên là tính nhị nguyên (có mặt phải thì phải có mặt trái). Nắm được nguyên lý và tuân thủ theo nguyên lý thì tránh được mặt xấu để dùng được mặt tốt – đó là chân nghĩa của môn Phong thuỷ.
Theo nguyên tắc “đồng thanh tương ứng, đồng khí tương cầu” đã được nói trong Dịch, thì con người do tâm của mình mà cảm ứng được cuộc đất tốt hay xấu – cái này có thể thấy rõ là có người không cầu gì cả, tự nhiên làm nhà để mộ trúng ngay “đất tốt”, tự nhiên được phú quý đinh thọ; hoặc ngược lại, người trong vận rủi làm nhà để mộ sẽ trúng chỗ đất xấu…
Có nghĩa là, cho dù có học/hiểu phong thuỷ hay không, thì tự nhiên vẫn cứ vận hành theo quy luật – từ ngàn xưa tới giờ là vậy. Đất tốt đẹp sinh ra người tốt đẹp, đất hung ác sinh ra người hung ác – cái này sách phong thuỷ thường hay nói… Hoặc hiểu ngược lại, tâm địa tốt đẹp thường cảm ứng đất tốt, tâm địa hung ác thường cảm ứng đất hung ác… Theo nguyên tắc nhân quả, hành vi tốt dẫn tới nghiệp quả tốt, hành vi xấu dẫn đến nghiệp quả xấu…

Do nghiệp dẫn dắt, người có đức sẽ thuận theo tự nhiên, sống đúng với đạo và nhân duyên dun dủi tìm được đất tốt; người xấu ác sẽ theo cảm ứng gặp phải chỗ xấu ác. Do đó, sách phong thuỷ thường sẽ mở đầu bằng câu “Tiên tích đức, hậu tầm long” là như thế. Trong tự nhiên là vậy, con ong sẽ bị hấp dẫn bởi mật hoa, và nó sẽ đi tìm hoa; con ruồi bị hấp dẫn bởi các mùi hôi thối…
Thế nhưng theo con mắt đạo, ong và ruồi bình đẳng, tạo hoá sinh ra con ong để hút mật; con ruồi để dọn dẹp vệ sinh. Đất đai cũng có chỗ tốt để sinh ra người phú quý lễ nghĩa; đồng thời cũng sinh ra chỗ xấu ác để sinh ra người xấu ác – như thế là có mặt trái và mặt phải song song tồn tại, đây là nhị nguyên của Đạo, Lão Tử nói rằng:
[Thiên hạ giai tri mỹ chi vi mỹ, tư ác dĩ; giai tri thiện chi vi thiện, tư bất thiện dĩ. Cố hữu vô tương sinh, nan dị tương thành, trường đoản tương hình, cao hạ tương khuynh, âm thanh tương hòa, tiền hậu tương tùy.]
Dịch nghĩa:
Thiên hạ đều biết đẹp là đẹp, do đó mà các ác sinh ra; biết điều thiện là thiện, do đó tương phản có sự bất thiện. Bởi vì có và không cùng tồn tại, khó và dễ hình thành cho nhau (so sánh với nhau); dài và ngắn là hai cực của nhau, cao và thấp là thế của nhau; âm và thanh cùng hoà, trước và sau phụ thuộc vào nhau.

Thế nhưng bạn muốn tốt hay xấu? Ác hay thiện? Đó là sự lựa chọn của người đời vậy.

Chia sẻ bài viết này